Site icon Blog Dương Trạng

Avatar – Thành phố diệu kỳ: Tựa game năm đó chúng ta từng theo đuổi…

Avatar - Thành phố diệu kỳ: Tựa game năm đó chúng ta từng theo đuổi...

Avatar - Thành phố diệu kỳ: Tựa game năm đó chúng ta từng theo đuổi...

Avatar – Thành phố diệu kỳ, tựa sport nhập vai nông trại vừa qua đã có cơ hội kỷ niệm sinh nhật lần thứ 8 vào ngày 05/04/2018. Recreation thủ 8x, 9x, 0x đời đầu, kẻ vô tâm lãng quên, người giật mình hoài niệm, thấy ký ức một thời vẫn còn đó. Thôi thì cùng Mọt kể lại vài ba câu chuyện cũ, sống chậm lại một chút vào những ngày trời mưa rả rích ngoài kia.

Avatar hiện tại ra sao rồi?

Đây có phải là câu hỏi đầu tiên hiện lên trong đầu bạn khi nhắc đến tựa sport cellular vang bóng một thời này? Tin vui cho bạn là Avatar vẫn còn hoạt động và vừa replace bản 3.0.7 vào ngày 18/5/2018.

Vào sinh nhật lần thứ 8 của mình, Avatar thông báo sự kiện kỷ niệm trên fanpage, cùng với những dòng tâm sự gửi đến cộng đồng sport thủ.

8 năm, một khoảng thời gian đủ dài để viết nên nhiều chuyện vui buồn

Nhưng sự hoạt động của Avatar, thật ra mà nói chỉ là “cầm chừng”, buồn như một người đang cố níu kéo những gì tươi đẹp nhất, huy hoàng nhất. Buồn như một người già thấy lớp trẻ lớn lên vượt qua mình, còn bản thân chỉ có thể ở lại phía sau.

Những dòng trao đổi giữa sport thủ và admin fanpage

Có sport thủ 8x nói rằng: “Bọn trẻ ngày nay không muốn chơi avatar nữa rồi.” Nhưng…Cuộc sống này vốn dĩ là một bánh xe lăn về phía trước và con người như những quân tốt trên bàn cờ vua – chỉ có thể tiến tới. Trách sao được người đây?

Ngược dòng thời gian, về miền kỷ niệm

Tạm quên đi sự thật phũ phàng ở hiện tại, ta hãy cho phép bản thân hồi tưởng một chút. Khi sự kiện sinh nhật lần thứ 8 diễn ra lặng lẽ, bạn có còn nhớ những lần sinh nhật thứ 4 hay thứ 5 rộn ràng đến mức nào không?

Sự kiện sinh nhật lần thứ 5 của Avatar vào năm 2015

Lúc ấy các khu của Avatar hầu hết đều báo động đỏ, chật kín người. Anh em chia nhau săn các NPC đi phát quà sinh nhật, chỉ cần thấy một NPC thì nhắn tin gọi nhau, chẳng mấy chốc khu xuất hiện NPC sẽ quá tải. Avatar rực rỡ với sự kiện, rực rỡ vì những trang phục đủ màu sắc của mỗi sport thủ, rực rỡ vì dòng chat “Chúc mừng sinh nhật”.

Avatar ngày đó, cũng là một sport giúp tìm người yêu rất hiệu quả. Bạn có còn nhớ tên người yêu/vợ/chồng của mình trên Avatar ngày đó? Bạn có còn nhớ những lần tặng quà cho người khác cho mau đủ điểm thân mật để hẹn hò, rồi từ đó mỗi lần on-line có người cùng bạn tham gia các hoạt động, có người cùng bạn đi qua khắp các khu trong Thành phố Diệu kỳ ấy.

Nói thật đi, bạn và “người yêu” năm ấy đã bao nhiêu lần đến khu đám cưới hẹn hò mà không có điều kiện kết hôn?

Anh em bằng hữu trong Avatar cũng quan trọng như người yêu vậy. Những lần clan của bạn tụ tập thành viên vào một khu để chụp hellònh kỷ niệm, những lần anh em F.A tự tặng quà cho nhau, tự se duyên, làm sao có thể quên được, các Mọt nhỉ?

Để xếp “đám loi nhoi” ấy thành hellònh, trưởng clan lao tâm rất nhiều…

Nhưng chuyện làm sport thủ ngày đó “lao tâm khổ tứ” nhất vẫn là nâng cấp đồ. Bao nhiêu lần nâng cấp cánh, nâng cấp mũ thất bại là bấy nhiêu lần tâm trạng xuống dốc, ra khu công viên bật chế độ chat: “Hận đời”… Người ngoài nhìn vào cứ tưởng thất tình nhưng thật ra là thất bại, là thất bại!

Recreation thủ Avatar nào cũng từng điêu đứng vì cái “xác suất không xác định” khi nâng cấp vật phẩm

Rồi khi đã chán tung tăng ngoài kia, sport thủ về Nông trại trồng cây, nuôi cá… vui thú điền viên. Nhân vật trong khi làm vườn vẫn mặc gần như nguyên vẹn trang phục sang trọng, khuôn mặt vui vẻ tựa đi chơi, tưởng không ngố nhưng nhìn lại thì ngố không tưởng.

Nông trại Avatar

Recreation thủ cũng đua nhau mua nhà, sắm sửa nội thất, để nở mày nở mặt khi dẫn “người yêu” hoặc anh em về nhà chơi. Nhưng không phải ai cũng có khả năng ấy, đôi khi nhà chỉ là bốn bức tường, không sơn, không gạch lát, vậy mà vẫn vui vẻ biết bao nhiêu.

Ngôi “biệt thự” này, từng là ước mơ quá xa vời

Chuyện 8 năm qua, biết nói sao cho vừa? Một mình Mọt tôi khó có thể nói thay hết kỷ niệm của ngần ấy anh em thuở đó, nhưng có thể chia sẻ câu chuyện của riêng mình, biết đâu bạn lại thấy mình ngày xưa.

Ký ức của riêng tôi là…

Tôi bắt đầu chơi Avatar, vào đúng thời điểm sinh nhật lần thứ 5 của sport. Đứa bạn vip nhất trong sport của lớp tôi hôm ấy canh từng phút, chờ đến đúng 10h – thời điểm sự kiện bắt đầu, nó thông báo: “Có sự kiện rồi mấy đứa!” Đám sport thủ Avatar, tim đánh trống, nuốt sự phấn khích vào trong, chơi trong âm thầm. Bạn cũng đã từng, có phải không?

Tôi chơi Avatar, sau buổi hôm đó. Vì tò mò, vì thú vị. Rồi cũng quen biết một số anh em, cũng tính đến chuyện “hẹn hò” (trẻ con mà, bao nhiêu tính năng cũng muốn thử cho bằng hết). Thế nhưng người bạn đã thông báo occasion sinh nhật hôm ấy biết chuyện, nhất quyết không cho tôi dùng chức năng hẹn hò với người lạ, cậu ấy bảo, hẹn hò với bạn cùng lớp…an toàn hơn. Và, tôi đồng ý hẹn hò với cậu ấy, người trở thành bạn thân nhất của tôi những năm tháng sau này.

Đối với tôi khi ấy mà nói, Avatar giống như một thế giới mới, rộng lớn vô cùng. Nếu không có cậu ấy dẫn dắt chắc chẳng biết bao giờ tôi mới thoát khỏi “phận gà mờ” trong sport. Cậu ấy kể về những sport thủ đứng prime, những clan có tiếng. Cậu ấy giải thích tất cả các tính năng rồi giúp tôi tìm NPC trong những sự kiện… Khác với nhiều sport thủ khác, Avatar không se duyên cho tôi mà thay vào đó lại trao một tình bạn trong chính thế giới thật của mình.

Hellònh ảnh hiếm hoi còn lưu giữ đến tận bây giờ

Từ khi tốt nghiệp, tình bạn ấy cũng giống như Avatar bây giờ vậy, còn đó nhưng chỉ để nhớ, để thi thoảng nhắc lại: “À, chúng ta đã từng có một thời vui vẻ như vậy đấy”. Tôi và cậu bạn vẫn chơi cùng một sport, nhưng chúng tôi bây giờ thậm chí còn chưa từng là đồng đội của nhau… Vậy, nếu một ngày bạn liên lạc được với anh em bằng hữu cũ, có can đảm mở lời hỏi người: “Còn nhớ tôi không?”

Sau này, những sport bom tấn với đồ họa hoành tráng, đẹp mắt ra đời, thế nhưng không sport nào có thể giúp tôi tìm lại cảm giác ấm cúng như ngày đó. Recreation ngày nay chả thiếu gì, dường như chỉ có ta ngày càng tiết kiệm tình cảm chân thành với nhau?

Thôi thì, cùng nhau nhớ lại những ký ức đã phai màu, như một lời tri ân đến những mối quan hệ đã từng có qua sport của chúng ta. Rồi lại quay về với thực tại, mỉm cười viết tiếp những điều tốt đẹp cho tương lai.

Exit mobile version