Site icon Blog Dương Trạng

Anh DEAN NGUYỄN – Tạp chí thành công

Anh DEAN NGUYỄN – Tạp chí thành công

Anh DEAN NGUYỄN – Tạp chí thành công

Khi qua đời, tôi muốn để lại cho thế giới 5.000 tác phẩm

Nhìn Mỹ qua phía nhỏ bé của một người Việt Nam

40 năm trước, khi tôi bước chân lên đất Mỹ lần đầu tiên, tôi nhìn vào mọi thứ với ánh nhìn của một “cậu bé quê mùa”. Lần đầu được bác đưa đi mua giày, tôi sợ hãi và không dám lại gần những người Mỹ vì tâm lý sợ hình ảnh người lính Mỹ khổng lồ và thô lỗ ở Việt Nam. Nhưng bác đã giải tỏa nỗi sợ hãi đó bằng cách cho tôi thấy một người Mỹ khổng lồ quỳ dưới chân tôi. Tôi đã hoảng sợ nhưng bác đã thuyết phục tôi ở lại và kéo tay tôi đến gần, để người bán hàng to lớn cúi xuống và giúp tôi mang giày, cẩn thận xỏ dây. Kỳ diệu là nỗi sợ của tôi đã dần tan biến.

Lúc đó, bác đã dạy tôi hai bài học đơn giản nhưng rất quý giá và có ảnh hưởng lớn trong cuộc đời của tôi sau này. Đó là quyết tâm không bao giờ trở thành người nghèo và triết lý về thành công trong cuộc sống – “Ở Mỹ, chỉ có hai cánh cửa là kéo và đẩy, con không cần xin phép ai cả”.

Biến cố nhỏ thay đổi hướng sống

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi trở thành một kỹ sư phần mềm năng động. Cuộc sống của tôi có thể giống như bất kỳ ai khác: làm việc chăm chỉ và cầu nguyện để tránh thất nghiệp vì thất nghiệp có nghĩa là nợ nần, mất nhà, mất xe,… Nhưng rồi một biến cố xảy ra.

Một ngày nọ, tôi tình cờ nhìn thấy tấm chi phiếu tiền lương của sếp trên bàn. Người này đã làm việc trước tôi 14 năm nhưng lương chỉ cao hơn 7.000 USD một năm! Khi đó, điều gì đó trong tôi đã trỗi dậy, tôi nhìn thấy tương lai của mình sau hơn 10 năm từ hình ảnh hiện tại của sếp, vẫn cứ làm việc và mọi thứ dừng lại ở con số nhỏ nhẹ.

Trở về nhà vào tối hôm đó, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. “Tôi sẽ sống như vậy trong 14 năm tới à!? Điều đó không đủ để nuôi sống gia đình, chưa kể việc giúp vợ hạnh phúc, cho con có một cuộc sống học tập tốt!”. Nỗi thúc giục mạnh mẽ trong tôi đã thôi thúc tìm một hướng đi mới để đảm bảo cuộc sống thịnh vượng cho gia đình.

Công việc của kỹ sư phần mềm đòi hỏi phải ngồi trước máy tính suốt ngày, cộng với tính cách hướng nội của tôi, kỹ năng giao tiếp xã hội không được tốt. Nhưng với động lực mạnh mẽ, tôi đã thử sức trong nhiều ngành nghề khác nhau để tìm một lối thoát. Tôi đã chấp nhận rủi ro để có một cuộc sống tốt đẹp, thay vì đợi đến khi chết dần dần trong đói khổ.

Số phận kết nối với Nu Skin

Câu chuyện của tôi với Nu Skin bắt đầu một cách kỳ lạ từ một bữa tối với gia đình. Khi đang ăn, tôi nhìn hai con gái của tôi và ngồi nói “Không biết Phi Phi và Mi Mi sẽ như thế nào khi họ 90 tuổi?” Ngay sau câu nói đó, trong đầu tôi đã nảy ra ý tưởng và ngay lập tức, tôi thề với bản thân rằng tôi sẽ sống đến 120 tuổi!

Trong tối hôm đó, tôi dành thời gian tìm hiểu trên Google về sức khỏe, làm thế nào để sống khoẻ, sống lâu… Vài ngày sau, các thực phẩm bổ sung dinh dưỡng, sách báo về sức khỏe và đĩa hướng dẫn tập luyện bắt đầu xuất hiện trong nhà tôi.

Từ sự quan tâm đến sức khỏe, một người bạn đã giới thiệu cho tôi sản phẩm và cơ hội kinh doanh của Nu Skin. Ban đầu, tôi nghĩ rằng sản phẩm chỉ phù hợp với phụ nữ và bán một sản phẩm nhỏ như vậy sẽ không bao giờ mang lại thu nhập đáng kể cho gia đình. Nhưng vợ tôi lại thấy hứng thú với công việc này.

Một ngày, khi vợ tôi mang về tấm chi phiếu hoa hồng có số tiền tương đương với lương cả năm của một người bình thường, tôi nhận ra đây là một cơ hội tuyệt vời. Với kinh nghiệm kinh doanh mạng trong ngành tài chính từ những năm trước đây, cộng với khả năng ứng dụng công nghệ của một kỹ sư phần mềm, tôi nhanh chóng đạt được thành công với Nu Skin. Nhưng với tôi, thành công tài chính vào thời điểm đó không có nhiều ý nghĩa, vì cuộc sống của chúng tôi đã khá sung túc từ năm 2002. Sứ mạng mới của tôi được gọi là Nu Việt!

Con thuyền Nu Việt

Ngay từ khi lên sân khấu vinh danh, tôi đã quyết định tạo ra Nu Việt, nơi tụ họp những người Việt Nam tài năng, đầy nhiệt huyết trên khắp thế giới, và cùng nhau đạt được thành công thông qua cơ hội của Nu Skin. Nu Việt mong muốn trở thành “Nơi quy tụ của những tài năng Việt”.

Cùng Nu Việt, tôi muốn đối mặt với thách thức lớn không chỉ ở Việt Nam mà còn trên toàn thế giới, đó là các định kiến và quan niệm tiêu cực về kinh doanh mạng lưới. Tôi muốn chứng minh rằng kinh doanh mạng lưới không chỉ là việc bán những sản phẩm nhỏ nhẹ. Mô hình kinh doanh này thông minh hơn rất nhiều so với kinh doanh truyền thống “lấy công làm lời”, “mua ở đầu ngõ, bán ở cuối ngõ” trong văn hóa kinh doanh của người Việt. Tôi hiểu rằng chìa khóa thành công trong kinh doanh mạng lưới là tạo cơ hội cho những người bình thường thành công phi thường và đoàn kết với những tài năng khác để giúp nhau thành công. Kinh doanh mạng lưới, hay như tôi thường gọi là hình thức kinh doanh xã hội, là cơ hội cho hàng ngàn, hàng triệu người có một cuộc sống giàu có hơn, chỉ thông qua cách làm việc đơn giản, thoải mái, không cần phải đeo bám công việc vất vả, căng thẳng và hối hả đến văn phòng đúng giờ. Tất cả chỉ cần trong chiếc điện thoại thông minh hoặc máy tính xách tay.

Tôi cho rằng, giàu có không phải chỉ là có nhiều tiền ngay lúc này mà là bạn sẽ sống được bao lâu nếu ngừng làm việc ngay từ ngày mai. Cùng với Nu Việt và cơ hội của Nu Skin, tôi muốn chia sẻ rằng, kinh doanh không nhất thiết phải thuê một cửa hàng hoặc văn phòng. “Nếu bạn đã có điện thoại thông minh, ô tô thông minh, nhà thông minh, tại sao không thể có một doanh nghiệp thông minh, điều hoàn toàn khả thi nhờ vào công nghệ thế kỷ 21.”

Tôi sẽ để lại 5.000 “tác phẩm” cho thế giới

Một lần, một người bạn hỏi tôi một cách trực tiếp: “Nếu bạn chết, bạn muốn mọi người nhìn bạn như thế nào?” Ngay lập tức, tôi trả lời: “Thực sự, tôi đã sẵn sàng cho ngày ra đi. Từ bài hát được chọn để tiễn biệt, con cái sẽ phát biểu những gì… Ngay cả trên đá mộ cũng đã được chạm khắc từ trước. Tôi sẽ khắc dòng chữ “The Coach”. Vì tôi yêu và ngưỡng mộ nhạc sĩ Phạm Duy, nên mục tiêu của tôi là “Nếu Phạm Duy để lại 4.321 bài hát, thì tôi sẽ để lại 5.000 tác phẩm. Nhưng “tác phẩm” của tôi không phải là các tác phẩm nghệ thuật mà là những con người”. Cách đây 2.500 năm, Đức Thế Tôn trong vườn Lâm Tỳ Ni ở Ấn Độ đã nói: “Trong tất cả các giá trị có mặt trên đời, con người là giá trị cao nhất. Mọi giá trị khác đều là phương tiện cho con người và cuộc sống của con người”. Tôi tin rằng bất kể xã hội nào, sự thật ấy vẫn còn trường tồn.

Với nền tảng là hàng trăm ngàn thành viên Nu Việt trên khắp thế giới (và đang tiếp tục gia tăng), tính khoa học và tính khả thi đã được chứng minh của mô hình kinh doanh xã hội, có lẽ tôi cần thêm một số không vào mục tiêu của mình!

Exit mobile version